Wednesday, December 22, 2010

Hạnh phúc

Người ta bảo sống là đi dần vào cõi chết. Dù sao thì mình cũng có chút ý thức về điều này. Nhưng nếu chết thì sao? Có phải Chết là hết?
Đêm nay, đối với mình, đây là một đêm hạnh phúc trong đời, cứ như một giấc mơ, mình được bước đi trên con đường về nhà quen thuộc cùng với người mà có lẻ mình có nợ nhưng không có duyên. Mình biết rằng có lẻ mình sẽ còn đi trên con đường này một trăm, một ngàn lần nữa, cùng hoặc gặp một ngàn một vạn người khác nữa, nhưng. Nhưng làm sao? Hạnh phúc của mối tình mà mình đã hằng ôm ấp chỉ là thế thôi. Cảm ơn anh.

Cuộc tình vô duyên của mình gợi mình nhớ mấy câu thơ "chưa kịp" của một nhà thơ khuyết danh
“Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
Chưa kịp nói những gì tha thiết nhất
Chưa có được mà anh ơi đã mất
Chút ảnh hình kỷ niệm giữ mai sau.”

No comments:

Post a Comment