Wednesday, June 29, 2011

Trường Sa



đến Trường Sa ở Kiên Giang

Sunday, June 19, 2011

Tập huấn ABCD ở Rạch Giá, Kiên Giang


Tối ngày 17/6/2011, lần đầu đến Kiên Giang trong một đợt tập huấn. Hai ngày tập huấn đã qua, rất thú vị và bổ ích.

Saturday, June 11, 2011

Quyết định thôi việc

Vậy là hôm nay mình cũng đã nhận được quyết định thôi việc ở mái trường mà mình từng gắng bó. Có lẻ đổi chủ thì kéo theo đổi nhiều thứ.
Từ nay mình sẻ đi trên con đường mới, chưa biết sẻ thành công hay thất bại nhưng dù sao cũng sẻ có những trải nghiệm mới trong cuộc đời, mà trước hết là trải nghiệm về cảm giác thất nghiệp.

Friday, June 10, 2011

Chợ quê

Buổi sáng tinh mơ, con đường nhỏ đến chợ quê đã rộn ràng người đi lại.Chợ quê tôi khá nhỏ và đơn xơ nhưng người ta đến chợ để mua bán thức ăn, đồ dùng cũng đông vui lắm. Người bán thịt cá, người bán rau quả, người bán đồ ăn, nhất là đồ ăn sáng: bánh xèo, bánh bèo, xôi, bánh canh, bánh cuốn... Sau khi mua bánh bèo cho bữa sáng, tôi đến hàng rau mua thức ăn cho gia đình. Với vài trái mướp, một cô hàng xóm vui vẻ mời chào. Với vài bó rau, bà dì trong xóm cũng cười vui và quảng cáo: rau non nè, mua về luộc ngon lắm. Dù chợ nhỏ nhưng không khí chợ náo nhiệt và vui ghê.

"Thách" và "trả" dường như là một nét văn hóa ở chợ quê. Nếu như trong các siêu thị, giá cả được niêm yết, người ta vẫn thách giá và trả giá ở chợ quê. " Năm ngàn một cân dưa, nhưng con là người quen, cô lấy bốn ngàn rưởi" bà bán dưa thể hiện tình cảm. Nhưng khi mình hỏi: bốn ngàn được không cô, bà ấy cũng bán. Thế đấy, chuyện bán buôn ở chợ quê luôn có tình cảm trong đó, bao giờ người ta cũng bán rẻ hơn cái giá mà họ đưa ra ban đầu, đó là nét đẹp văn hóa chợ quê.

Đến chợ quê mình, ai cũng vui. Người vui vì bán được hàng, người vui vì mua được đồ rẻ, trẻ con vui vì được ăn chè, cái món mà mình vẫn thích khi đi chợ quê dù bây giờ mình đã lớn. Lúc nào buồn, hãy thử đến chợ quê.