Saturday, December 31, 2011
Wednesday, November 23, 2011
mời các bạn 11 Anh vào đây
Click here to take survey
Dear 11th English grade,
please click to the link above and finish the survey.
Thank you.
Dear 11th English grade,
please click to the link above and finish the survey.
Thank you.
Sunday, October 30, 2011
Ngày đầu tiên dự chào cờ Trường THPT chuyên Lương Văn Chánh
Hôm nay, ngày đầu tiên tham dự lễ chào cờ và ra mắt ở ngôi trường mới: trường THPT chuyên Lương Văn Chánh. Trong lòng thấy rất vui.
Monday, October 24, 2011
Tuesday, September 20, 2011
Saturday, September 17, 2011
Friday, September 2, 2011
Chiều về xóm nhỏ
Chiều xuống, nắng dần phai
Cao cao trên sườn núi,
đám mây trắng, êm êm trải dài.
Xanh xanh trên đồng lúa
...đàn có trắng,
loay hoay bắt mồi.
Xôn xao bờ đê cái
đàn em bé,
tung tăng dắt trâu về.
Bay bay
những làn khói,
bà lo thổi , bữa tối cho cả nhà.
Chiều xuống trên làng quê tôi đó, thanh bình
Cao cao trên sườn núi,
đám mây trắng, êm êm trải dài.
Xanh xanh trên đồng lúa
...đàn có trắng,
loay hoay bắt mồi.
Xôn xao bờ đê cái
đàn em bé,
tung tăng dắt trâu về.
Bay bay
những làn khói,
bà lo thổi , bữa tối cho cả nhà.
Chiều xuống trên làng quê tôi đó, thanh bình
Monday, August 29, 2011
Mùa hè thất nghiệp 2011
Monday, July 11, 2011
Hôm qua một con chó của nhà đã bị bắt
Chó ơi, chị xin lỗi vì đã mở cửa và quên đóng để bọn trộm chó vào bắt em đi. Thật tức và thật buồn. Cầu mong cho em sớm chuyển kíp.
Wednesday, June 29, 2011
Sunday, June 19, 2011
Tập huấn ABCD ở Rạch Giá, Kiên Giang
Saturday, June 11, 2011
Quyết định thôi việc
Vậy là hôm nay mình cũng đã nhận được quyết định thôi việc ở mái trường mà mình từng gắng bó. Có lẻ đổi chủ thì kéo theo đổi nhiều thứ.
Từ nay mình sẻ đi trên con đường mới, chưa biết sẻ thành công hay thất bại nhưng dù sao cũng sẻ có những trải nghiệm mới trong cuộc đời, mà trước hết là trải nghiệm về cảm giác thất nghiệp.
Từ nay mình sẻ đi trên con đường mới, chưa biết sẻ thành công hay thất bại nhưng dù sao cũng sẻ có những trải nghiệm mới trong cuộc đời, mà trước hết là trải nghiệm về cảm giác thất nghiệp.
Friday, June 10, 2011
Chợ quê
Buổi sáng tinh mơ, con đường nhỏ đến chợ quê đã rộn ràng người đi lại.Chợ quê tôi khá nhỏ và đơn xơ nhưng người ta đến chợ để mua bán thức ăn, đồ dùng cũng đông vui lắm. Người bán thịt cá, người bán rau quả, người bán đồ ăn, nhất là đồ ăn sáng: bánh xèo, bánh bèo, xôi, bánh canh, bánh cuốn... Sau khi mua bánh bèo cho bữa sáng, tôi đến hàng rau mua thức ăn cho gia đình. Với vài trái mướp, một cô hàng xóm vui vẻ mời chào. Với vài bó rau, bà dì trong xóm cũng cười vui và quảng cáo: rau non nè, mua về luộc ngon lắm. Dù chợ nhỏ nhưng không khí chợ náo nhiệt và vui ghê.
"Thách" và "trả" dường như là một nét văn hóa ở chợ quê. Nếu như trong các siêu thị, giá cả được niêm yết, người ta vẫn thách giá và trả giá ở chợ quê. " Năm ngàn một cân dưa, nhưng con là người quen, cô lấy bốn ngàn rưởi" bà bán dưa thể hiện tình cảm. Nhưng khi mình hỏi: bốn ngàn được không cô, bà ấy cũng bán. Thế đấy, chuyện bán buôn ở chợ quê luôn có tình cảm trong đó, bao giờ người ta cũng bán rẻ hơn cái giá mà họ đưa ra ban đầu, đó là nét đẹp văn hóa chợ quê.
Đến chợ quê mình, ai cũng vui. Người vui vì bán được hàng, người vui vì mua được đồ rẻ, trẻ con vui vì được ăn chè, cái món mà mình vẫn thích khi đi chợ quê dù bây giờ mình đã lớn. Lúc nào buồn, hãy thử đến chợ quê.
"Thách" và "trả" dường như là một nét văn hóa ở chợ quê. Nếu như trong các siêu thị, giá cả được niêm yết, người ta vẫn thách giá và trả giá ở chợ quê. " Năm ngàn một cân dưa, nhưng con là người quen, cô lấy bốn ngàn rưởi" bà bán dưa thể hiện tình cảm. Nhưng khi mình hỏi: bốn ngàn được không cô, bà ấy cũng bán. Thế đấy, chuyện bán buôn ở chợ quê luôn có tình cảm trong đó, bao giờ người ta cũng bán rẻ hơn cái giá mà họ đưa ra ban đầu, đó là nét đẹp văn hóa chợ quê.
Đến chợ quê mình, ai cũng vui. Người vui vì bán được hàng, người vui vì mua được đồ rẻ, trẻ con vui vì được ăn chè, cái món mà mình vẫn thích khi đi chợ quê dù bây giờ mình đã lớn. Lúc nào buồn, hãy thử đến chợ quê.
Sunday, May 15, 2011
Sunday, May 8, 2011
Sunday, April 3, 2011
Friday, April 1, 2011
Chào mừng ngày Phú Yên giải Phóng, mừng Phú Yên 400 năm
Đẹp Phú Yên
Ôi đẹp ngỡ ngàng sáng hôm nay
Bước chân xuống phố ta như say
Nơi nơi cờ hoa đua sắc thắm
Người người hớn hở sáng hôm nay
Bốn trăm năm rồi đất quê ta
Bao thế hệ mất và sinh ra
Tất cả cùng chung một chí hướng
Cống hiến dựng xây đẹp quê nhà
Mời bạn đến thăm đất Phú Yên
Mảnh đất anh hùng và trung kiên
Danh thắng thiên nhiên, bờ biển đẹp
Đất phú trời yên đón bạn hiền.
Tuy hòa 1/4/2011
Sunday, March 20, 2011
the first time I was a translator
Thursday, March 3, 2011
Sunday, February 27, 2011
Friday, February 4, 2011
Monday, January 31, 2011
Những ngày này
Những ngày này nhớ má vô cùng. Nhớ món ăn má nấu. Nhớ riêm mứt má làm. Nhớ áo mới má ủi. Nhớ ngày tết má còn.
Tết này con cũng đi chợ. Tết này chợ vẫn đông đúc. Nhưng trong lòng con thấy lạc lõng và thiếu cảm giác xuân vui.
Tết này con cũng đi chợ. Tết này chợ vẫn đông đúc. Nhưng trong lòng con thấy lạc lõng và thiếu cảm giác xuân vui.
Tuesday, January 11, 2011
Có hai, có một
Có hai chiếc áo ta thích mặc hoài
Có hai đôi dép ta vui đi mãi
Có hai món ăn ta không thấy chán
Có một con đường
ta ước một lần nữa được đi qua
Có một mối tình ta muốn chôn sâu mãi mãi.
Có hai đôi dép ta vui đi mãi
Có hai món ăn ta không thấy chán
Có một con đường
ta ước một lần nữa được đi qua
Có một mối tình ta muốn chôn sâu mãi mãi.
Monday, January 10, 2011
Tưởng nhớ anh Bạch Việt
Lần đầu mình biết anh
qua một câu chuyện kể
xem cuốn phim có thật
mình cứ ngỡ như mơ
http://vimeo.com/10682235
Ngày ấy trước khi mình sang Mỹ du học, tổ chức học bỗng Ford có mời những người sắp đi học xem hai video clip về 2 con người, là hai người đã từng đạt học bỗng và trở về Vietnam. Hai con người với hai số phận, hai hoàn cảnh khác nhau nhưng cả hai đều có chung là ý chí vương lên trong cuộc sống và tấm lòng của họ với cộng đồng này. Mình nhớ mãi, hôm đó trong khi xem những đoạn phim về anh Lê Dân Bạch Việt, một thầy giáo mù đã thắp sáng nhiều ước mơ cho những em học sinh khiếm thị, mình đã không sao cầm được nước mắt. Một thầy giáo mù hướng dẫn các em học sinh học cách tự qua đường giữa nơi phố phường tập nập, một thầy giáo mù dạy các em thơ bài hát yêu thương. Những hình ảnh đó đẹp tựa như là thơ ca vậy. Những hình ảnh đó dường như đã tiếp cho mình thêm sức lực và lòng quyết tâm vương lên trong cuộc sống và nhất là trong chuyến hành trình du học sau đó.
Thế rồi sau đó, mình may mắn tìm được địa chỉ email của anh. Mình chủ động email làm quen và phát hiện ra, người thầy giáo đặc biệt này không những tài hoa mà còn rất lạc quan và vui tính. Mình và anh ấy không ngờ cũng có một câu chuyện vui giống nhau liên quan đến internet và toilet. Trong khi chát, thỉnh thoảng mình gởi cho anh ấy những chiếc mặt cười, anh ấy bảo: lại là những cục tròn tròn đen đen hehe. Mình cũng hỏi anh những thông tin về trường dạy nghề cho trẻ khiếm thính, anh ấy rất nhiệt tình giúp đỡ.
Ngày hội thảo đầu tiên sau khi mình về nước, mình đã gặp anh ấy. Dáng người khá xanh xao và hơi ốm vì sức khỏe không tốt. Tuy nhiên anh tham gia hội thảo rất nhiệt tình.
Thế rồi vào những ngày đầu năm 2011, thật buồn khi nghe anh đã vĩnh viễn ra đi. Gia đình IFP mất đi một người anh, người bạn tài hoa, nhiệt tình, vui tính. Và từ nay mình vĩnh viễn mất đi một người bạn chát, người mà sẻ nói câu: lại là những cục tròn tròn đen đen mõi khi mình tinh nghịch gởi các mặt cười mặt khóc.
Cầu chúc anh nơi xa đó sẻ về nơi tiên cảnh.
qua một câu chuyện kể
xem cuốn phim có thật
mình cứ ngỡ như mơ
http://vimeo.com/10682235
Ngày ấy trước khi mình sang Mỹ du học, tổ chức học bỗng Ford có mời những người sắp đi học xem hai video clip về 2 con người, là hai người đã từng đạt học bỗng và trở về Vietnam. Hai con người với hai số phận, hai hoàn cảnh khác nhau nhưng cả hai đều có chung là ý chí vương lên trong cuộc sống và tấm lòng của họ với cộng đồng này. Mình nhớ mãi, hôm đó trong khi xem những đoạn phim về anh Lê Dân Bạch Việt, một thầy giáo mù đã thắp sáng nhiều ước mơ cho những em học sinh khiếm thị, mình đã không sao cầm được nước mắt. Một thầy giáo mù hướng dẫn các em học sinh học cách tự qua đường giữa nơi phố phường tập nập, một thầy giáo mù dạy các em thơ bài hát yêu thương. Những hình ảnh đó đẹp tựa như là thơ ca vậy. Những hình ảnh đó dường như đã tiếp cho mình thêm sức lực và lòng quyết tâm vương lên trong cuộc sống và nhất là trong chuyến hành trình du học sau đó.
Thế rồi sau đó, mình may mắn tìm được địa chỉ email của anh. Mình chủ động email làm quen và phát hiện ra, người thầy giáo đặc biệt này không những tài hoa mà còn rất lạc quan và vui tính. Mình và anh ấy không ngờ cũng có một câu chuyện vui giống nhau liên quan đến internet và toilet. Trong khi chát, thỉnh thoảng mình gởi cho anh ấy những chiếc mặt cười, anh ấy bảo: lại là những cục tròn tròn đen đen hehe. Mình cũng hỏi anh những thông tin về trường dạy nghề cho trẻ khiếm thính, anh ấy rất nhiệt tình giúp đỡ.
Ngày hội thảo đầu tiên sau khi mình về nước, mình đã gặp anh ấy. Dáng người khá xanh xao và hơi ốm vì sức khỏe không tốt. Tuy nhiên anh tham gia hội thảo rất nhiệt tình.
Thế rồi vào những ngày đầu năm 2011, thật buồn khi nghe anh đã vĩnh viễn ra đi. Gia đình IFP mất đi một người anh, người bạn tài hoa, nhiệt tình, vui tính. Và từ nay mình vĩnh viễn mất đi một người bạn chát, người mà sẻ nói câu: lại là những cục tròn tròn đen đen mõi khi mình tinh nghịch gởi các mặt cười mặt khóc.
Cầu chúc anh nơi xa đó sẻ về nơi tiên cảnh.
Subscribe to:
Posts (Atom)