Kí túc đìu hiu những ngày hè
Thoáng buồn lặng lẽ nỗi nhớ quê
“Mẹ ơi, mẹ ơi” con thầm ước
Nhấc chiếc điện thoại, gọi mẹ nghe.
Summer Hawaii 2009
Have you ever heard the story of a guide who lost way when guiding tourists? It seems to be unbelievable but it happend. I will tell you about it.
Long live love
This poem is the the first time I wrote in English
For over thirty years, Edward had been looking for the ideal.
He was a rich England prince
He had lived an authoritative life.
But everything was meaningless to him
One day, his heart was embarrassed
His world seemed to be changing.
He wanted to say a lot but it was very difficult
Because he had fallen in love
Wallis was a beautiful woman
With attractive lips and smile
Her eyes were full of fire.
Edward met her once but he would miss her forever.
Beautiful love’s difficult to grow
It is always put to test.
Edward was a king with lots of hard work.
How could he marry a married woman?
Real love will be forever
He had left the crown and didn’t regret it.
Because love would forgive everything
The past was the story of yesterday.
They had lived with pure love
Thoughtless of high rank and luxury.
Edward was happy because he had found the ideal
Happiness was ‘‘long live love’’.
Thu Duc, Oct /2006
Sống mãi với tình yêu
Hơn ba mươi năm Edward đi tìm chân lý
Chàng hoàng tử giàu sang quyền quý
Với cuộc sống uy nguy quyền lực
Tất cả đều chẳng có nghĩa chi
Rồi một ngày con tim chàng bối rối
Thế giới này dường như thay đổi
Chàng muốn nói nhưng thật khó nói
Chàng vừa lạt vào lối yêu đương
Nàng Vallis xinh đẹp dễ thương
Với đôi môi nụ cười quyến rũ
Ngọn lửa tình ẩn trong đôi mắt
Khuyến bao chàng đốt cháy tim yêu
Cuộc tình đẹp đâu dễ dắp xây
Bởi phía trước còn nhiều thử thách
Chàng là vua gánh nhiều trọng trách
Làm sao cùng người đã kết hôn?
Tình yêu thực sẽ trường tồn mãi
Bỏ ngôi vua chàng không e ngại
Tình yêu là khoan dung nhân ái
Quá khứ chỉ là chuyện hôm qua.
Họ đã sống với tình yêu giản dị
Không so đo quyền quí cao sang
Edward vui vì tìm ra chân lý
Hạnh phúc là sống mãi với tình yêu.
Thu Duc, Oct /2006
THERE IS A PLACE …
Saying good bye to my family, I left for studies
The luggage I had with me was loaded with
Daddy’s love and instructions
And Mother’s worried eyes.
My second brother said: ‘remember to write
If you spend all your money, you need not worry.
At home, I’ll try to work all day.
Up to the hills, down to the fields, so there will be odd money’
My third sister said:” Spend less time hanging around
Remember to wear warm clothes when winter comes
This warm jacket is from our mother.
And me, for I did help her to sew it.
’’ Of all the sisters, sister Four understands me the best
From fashion, hobbies, to meanings of smiles
That hat which she has just bought was still new
‘Please wear this hat when you miss me.
’ My nephew sputtered some sentences
‘How long will you be away?
This season, there are many fish on our field.
Please come back and fish with me’.
There was a person who said no words.
He only hid his tears inside his eyes.
The wind in the end of autumn seemed colder.
‘Please miss me!’ The wind whispered…
Sometimes, I still look at it,
The family photograph which is getting very old.
My hometown, where I grew up, was peaceful and warm
There live my father and mother, my brothers and sisters
This afternoon, when I was listening to a country song
Nostalgy overflowed inside me.
Home, where I grew up, was peaceful and warm.
Home…’ I whispered.
Thu Duc Nov 2006
CÓ MỘT NƠI…
Thủ Đức 24/11/2006
Bài thơ này lấy cảm xúc từ lần về thăm nhà chị Minh The
Tạm biệt quê hương con lên đường
Hành trang mang nặng là tình thương
Là lời dặn dò của ông bố
Ánh mắt mẹ hiền cứ vấn vương
Anh hai thì bảo nhớ viết thư
Nếu tiền lỡ hết chớ suy tư
ở nhà anh hai sẽ cố gắng
Lên nương xuống ruộng chắc tiền dư.
Chị ba thì bảo bớt đi rông
Nhớ mặc áo ấm lúc mùa đông
Áo này mẹ may trong vội vã
Thắc chỉ xe tơ chị có công
Hiều em nhiều nhất là chị tư
Ánh mắt thời trang lẫn nụ cười
Chiếc mũ mới mua còn nguyên mác
“Hãy đội mũ này để nhớ Tư”
Thằng cháu bập bẽ được mấy câu
‘Cô út đi học trong bao lâu
quê mình mùa này ruộng lắm cá
Cô út nhớ về cùng đi câu”.
Còn có một người chẳng nói chi
Chỉ dấu nước mắt trên bề mi
Cơn gió cuối mùa se se lạnh
“Hãy nhớ nghe em!” gió thầm thì
Thỉnh thoảng ta vẫn lấy ra xem
Tấm ảnh quê hương đã cũ mèm
Nơi ấy bình yên và ấm áp
Có ba có mẹ có anh em
Chiều nay nghe điệu lý quê hương
Trong lòng gợn sóng trào nhớ thương
Nơi ấy bình yên và ấm áp
Thì thầm ta gọi “ơi quê hương